Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009

Sồn sồn mà vẫn hồn nhiên


(ghi nhận ý kiến của một chị nhà báo trong phần Q&A tại cuộc họp báo về giải Hát tê tê Ờ quốc. Chị này ngoài 30, cũng có thể đã ngoài 40, ăn mặc rất “quý bà” nhưng điệu bộ hãy còn nhí nhảnh con cá cảnh lắm cơ)
- Em xin chào bàn chủ tọa. Em không có câu hỏi nào hết, em chỉ muốn bày tỏ lòng ngưỡng mộ từ tận đáy lòng em. Chao ôi, không biết làm sao mà ban tổ chức lại có thể cho ra một cái giải hay thế cơ chứ. Theo em, đây là cái giải danh giá nhất trong làng nghệ thuật VN từ trước đến nay. Em cuộc là đứa nào nhận giải này cũng khiến mấy đứa không được giải phải chết ngất vì ganh tỵ. Ngay cả cái kênh Vờ tờ vờ cũng đâu có làm được một cái giải quy mô, nguy nga thế này đâu.
Em thấy vinh hạnh lắm cơ, khi được ban tổ chức thảy cho một cái phiếu bầu chọn nghệ sĩ từ top 10 thành top 5. Em phải gọi 3 – 4 đứa nhà báo khác đến để tranh luận kịch liệt xem nên bầu cho thằng ca sĩ, con diễn viên nào thì mới xứng đáng. Thú thật thì em cũng đếch biết nhiều về mấy đứa nghệ sĩ này, vì em có coi tivi mấy đâu. Nhưng ban tổ chức tín nhiệm em, bảo em bầu thì em bầu. Em gạch tên mấy đứa, ôi chao sướng ơi là sướng, tê cả người từ đầu đến mông.
Em đề nghị giải năm sau nên có hạng mục trao cho nhà báo là fan hâm mộ kênh Hát tê tê nhất. Nếu được, em xung phong làm ứng viên nặng ký. Ôi chao, nếu em được lên tivi mỗi đêm để chào hàng thì còn gì sung sướng bằng. Chắc là em cứ lâng lâng đi mây về gió thôi, hí hí…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét