Thứ Hai, 6 tháng 4, 2009

Diva Quỳnh Em & Ý Quên


Sau khi bất ngờ nổi đình đám nhờ một bản đềmô được/bị một kẻ quái ác/dễ thương tung lên mạng, ca sĩ Quỳnh Em đã được nhiều tờ báo nhiệt tình quá đáng tung hô từ “đi tỉnh” lên “đi va”. Chỉ với bài “Bái bai miền Tây” mà Em đã được “thổi” thành một ca sĩ đẳng cấp, nhờ tinh thần ái quốc dấy lên từ khắp mọi ngõ hẻm từ Balê đến Bali đến Bà Rịa.
Ngày em về nước hót cho một đêm tiệc hòanh tráng của Phòng thương mại châu Phi, các nhà báo hân hoan ra đón em tại phi trường. Chỉ có điều các báo kỳ vọng Em đẹp như một Hoa hậu Thế giới hoặc ít nhất cũng trang sức như một Hoa khôi Hột xoàn nhưng rất tiếc là Em chỉ mặc áo thun, mặc quần tây thỏai mái để ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ.
Ban tổ chức muốn Em ngủ lại sức trong hôteo mấy ngày trước đêm diễn, sợ Em ra ngoài đường bị muỗi cắn, chó rượt. Một số báo nhanh nhảu muốn phỏng vấn Em mà không được toại nguyện đã bực tức, xoay 360độ sang chửi bới Em “chảnh, hét giá”. Mà cũng tội cho Em, tại Ban tổ chức kỳ công làm một bữa tiệc có những món sơn hào hải vị, muốn có Em hát góp vui cho bà con ăn uống dễ tiêu, nên bán vé giá chỉ chưa tới 300 đô. Ai có tiền thì đi, không thì thôi, có bắt ai phải tham gia đâu?
Buổi họp báo, mấy nhà báo truy Em dữ lắm, hỏi một loạt câu hóc búa: “Có dịp về miền Tây rồi, có còn dám hát bài “Bái bai miền Tây” như lúc chưa về không? Mỗi ngày ăn uống có điều độ không? Có thấy miền Tây thanh bình, người miền Tây hiếu khách, hủ tíu miền Tây ngon hơn món phở bên Tây không? Có muốn gửi lời chúc mừng năm mới đến toàn dân miền Tây không? Có dự định chơi tiếp bài “Bái bai miền Đông Nam Bộ”? Có muốn mời Madonna tham gia hát phụ 1 bài góp vui cho laivờsô của mình không?”. Em trả lời giản dị rằng “Thành công đến em không mong đợi gì, thành công đi em không hề nuối tiếc”.
Tiếc là Em tuy thông thạo tiếng Anh, tiếng Pháp, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Ý… nhưng vốn tiếng mẹ đẻ hãy còn đơn sơ lắm, chỉ đủ để nói: “Em chào các pác, em iu các pác, các pác đừng viết bài uýnh em nhe!”.
Ôi các bác nhà báo tràn đầy uy lực, có thể tung Em lên, hất Em xuống mấy hồi, Em liệu hồn đấy!
* * *
Cuộc phỏng vấn ca sĩ Ý Quên diễn ra hết sức náo nhiệt, vì cô là Vịt kìu, sau bi nhiêu năm mới xuất hiện tại quê nhà. Cánh nhà báo ra sức thi tài hỏi chuyện cô với nhiều câu độc.
* Tại sao bữa trước show "Lơ đãng VN" mời cô về hát mà cô lại từ chối, còn bi zờ về hát cho show từ thiện này, là seo?
- Em thông cảm cho chị, dạo đó chị bị bệnh, mai mốt khỏe rồi, chị không dám từ chối show bên em nữa.
* (đập bàn) Chị còn từ chối hát cho show Đào hồng nữa, seo chị chảnh wá zậy cà? Chị có biết là để có giải này, các sao ca nhạc ở đây phải trả một giá rất đắt hông?
- Xin lỗi em nhe, trong đời ca hát gần 20 năm, chị chưa hề có mơ ước nhận giải Đào hồng, khi nào có, chị sẽ báo em biết nhe.
* Đề nghị chị cho biết cảm tưởng về nước sau bi nhiêu năm?
- Nói chung, chị thấy bà con mình khấm khá hơn, chị thấy ai cũng có áo mặc, cơm ăn, như mấy em nhà báo ngồi đây nè, chị thấy em nào cũng mập mạp, có da có thịt, chắc đủ ăn, mấy em hả?
* Em thấy chị có đến 9 con, chị có thể cho biết bí quyết (!?)
- Trùi, em hỏi bí quyết chi làm chị mắc cỡ quá hà, 9 con thì cứ tự nhiên, sau đứa này thì có tiếp đứa sau, vậy thôi. Chị thấy em còn trẻ, ráng phấn đấu cho bằng chị hoặc hơn chị nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét